Đó là một câu hỏi sáo rỗng nhất mà anh nhận được và mải miết kiếm tìm đáp án chính xác trong 5 năm qua. Có hàng trăm đáp án được vẽ ra: Anh sẽ là một Giảng Viên Đại Học, anh sẽ phấn đấu trở thành một Bác Sĩ Tai Mũi Họng, Trung là Bác Sĩ Gia Đình và có chăng nên trở thành một Bác Sĩ Thẩm Mỹ thì sẽ hợp hơn…
Rồi có những quyển sách, những bài báo, mọi người nói với anh rằng: nếu em không trả lời được những câu hỏi ấy, em sẽ bị lạc lõng, bị chênh vênh trước cuộc đời.
Không bao giờ các em ạ
Các em thân yêu của Trung, chênh vênh, chới với hay lạc lõng là tự do em quyết định thôi.
Đừng bao giờ chất vấn mình bằng những câu hỏi kiểu đó, những câu hỏi kiểu đó, em cần một đời trải nghiệm để tìm câu trả lời.
Trung viết những dòng này vì Trung sợ các em cũng như Trung, có một thời bị ám ảnh bởi câu hỏi đấy quá, bởi vì em biết đấy ngày hôm nay và ngày hôm qua, mỗi một ngày các em học thêm một cái mới, các em lại khám phá ra một tiềm năng mới thì câu trả lời cho câu hỏi tôi là ai ngày hôm nay nó sẽ khác với câu trả lời của ngày mai rất nhiều, đúng không các em ?
Khi các em bị ám ảnh câu hỏi đấy đến đi tìm đáp án, rất dễ các em dễ bị đóng đinh, dễ mặc định bản thân mình
Và khi đời không như mơ và tình không như thơ, tài năng không theo kịp ước mơ, vì các em đã mặc định nó như vậy rồi, nó sẽ làm cho các em không đủ tâm lí, không đủ sự vững vàng, các em sẽ bị chơi vơi và mệt mỏi trước sóng gió cuộc đời.
Trung muốn các em luôn luôn là phiên bản tốt nhất của mỗi ngày các em sống.
Hãy làm sao để mỗi ngày là một ngày vui và mình cố gắng, mình tích lũy thêm một thứ gì đó và em sẽ giỏi hơn. Và đến một thời điểm thích hợp khi các em xông pha vào thị trường lao động, dấn thân vào thị trường đam mê, thì em sẽ dần tìm được: mình là ai.
Và mình thấy đấy, khi mà mình đừng mặc định mình là ai, mình đừng đóng khung mình trong một vị trí nào đấy thì em càng mở lòng tiếp nhận thế giới xung quanh. Em sẽ thấy: “A, cái này thú vị nhỉ ”
Mình học thêm mình biết thêm, mình học về thời trang, mình sẽ biết cách phối đồ, cách ăn mặc sao cho đẹp không nhất thiết mình phải là một nhà thiết kế, tư vấn thời trang; mình biết hát mình không nhất phải là một ca sĩ, mình biết đàn không phải mình là một nhạc công, hay biết làm bánh thì mình phải là một người chuyên làm bánh…Mình chỉ cần mặc định mình là một người luôn chăm chỉ và cố gắng, mình là một người hạnh phúc với chính bản thân mình, mỗi ngày mình đều học hỏi một điều mới và chắc chắn tương lai cuộc sống sẽ luôn mỉm cười với một người luôn cố gắng như mình.
Em cũng đừng chọn những khái niệm cụ thể và cao xa như tôi là người cứu thế giới hay thay đổi thế giới hay giúp những người abc hay xyz như thế nào cả, mình hãy dùng những tính từ để miêu tả cho chính mình đi:
Tôi là ai ? Tôi là người vui vẻ và hạnh phúc
Tôi là ai? Tôi là người cố gắng và chăm chỉ
Tôi là ai? Tôi là người lạc quan và yêu đời
Hãy dùng những tính từ để trả lời cho câu hỏi tôi là ai thay vì dùng những danh từ vĩ mô để trả lời
Như vậy em sẽ thực sự bình tâm hơn nhiều rồi đó, nên các em, đừng bận lòng vì câu hỏi Tôi Là Ai em nhé.
Hãy nỗ lực hết mình và để cuộc đời làm phần còn lại.
04.01.2020
Nguyễn Đình Trung